Saturday, 7 July 2007

Tokyo, Tokyo

Hì, 7h7m7s tối thứ 7, ngày 7/7/7 mình sẽ trở lại Đông Kinh lần đầu tiên sau một năm rưỡi. Chuyến công tác lần này chỉ có 7+1 ngày, nhưng nhất định mình sẽ ghé qua những chốn ngựa xe thành quách xưa nơi từng lưu dấu thu thảo gót chân kẻ lữ khách tha hương mùa hoa anh đào nở năm nao. Lần này sẽ không có những bữa tiệc, những cái bắt tay, những big deal với các tập đoàn lớn trong ngành như trước nữa. Nhưng mình cảm thấy vui vì giờ đây được làm điều sở nguyện, và tham gia (chút xíu, bé hơn hạt vừng) vào những thứ có thể làm biến chuyển đến chính sách thương mại và cạnh tranh của đất nước. Dù bận gì đi chăng nữa, trong lịch trình cá nhân nhất định sẽ có tiểu mục tìm sách ở phố Thần Bảo Đinh (Jinbocho - Trung tâm sách cũ lớn nhất Á châu); ghé bến sông Thần Điền (Kanda) để nhớ lại cảnh ông bạn thân Minami Kousetsu cùng mình ngồi bên bờ sông gảy Tây Ban Cầm ca bài Kandagawa réo rắt lay động lòng người "Phải chăng em đã quên - Tấm khăn choàng thắm đỏ - Đôi ta cùng sánh bước - phòng Phong Lữ ngõ xa..."; Rồi nhất định còn phải thưởng thức món sushi-sashimi ở chợ Trúc Địa (Tsukiji - chợ hải sản tươi sống lớn nhất thế giới), và tất nhiên không thể thiếu màn đi dạo một vòng quanh xóm Thu Diệp Nguyên (Akihabara) xem công nghệ hiện tại đã tiến triển thế nào.

...Tạm xếp gạch ở đây đã, đến khi về chắc sẽ có chuyện hay để mua vui cho bằng hữu giang hồ...


神田川


喜多条忠 作詞
南こうせつ 作曲
あなたはもう忘れたかしら
赤い手拭いマフラーにして
二人で行った横丁の風呂屋
一緒に出ようねって言ったのに
いつも私が待たされた
洗い髪が芯まで冷えて
小さな石鹸カタカタ鳴った
あなたは私の体を抱いて
冷たいねって言ったのよ
*)若かったあの頃
何も恐くなかった
ただあなたのやさしさが
恐かった
あなたはもう捨てたのかしら
二十四色のクレパス買って
あなたが描いた私の似顔絵
うまく描いてねって言ったのに
いつもちっとも似てないの
窓の下には神田川
三畳一間の小さな下宿
あなたは私の指先見つめ
悲しいかいって訊いたのよ