Thursday, 12 October 2006

Một chút tĩnh tâm...

Đã lâu lắm rồi mình mới có một chút thời gian tĩnh tâm để nhìn nhận lại tất cả mọi việc đã qua trong 3 năm vừa rồi.  Học theo bác Bình Thánh Gióng với lý thuyết Năm Củ Hành nổi tiếng làm kim chỉ nam cho mọi hành động của công ty tin học hàng đầu Việt Nam, mình cũng sẽ viết theo 5 điều mà mình coi là quan trọng nhất của cuộc sống. Áp dụng cả lý thuyết của ông bạn thân Nash trong bộ phim A Beautiful Mind, mục đích của mình là sự cân bằng (Equilibrium) của cả 5 yếu tố cơ bản này.

1. Gia đình 

Hôm nay là ngày em gái vừa về nhà sau một thời gian ra nước ngoài sống cùng bố mẹ.  Vậy là cân bằng, hai cụ chăm sóc nhau ở nước ngoài, 2 anh em "bảo ban" nhau.  Nói chung thì đứa em cũng được cái là chăm chỉ, ngoan ngoãn, chịu khó nên mình cũng yên tâm. Có điều là nó cũng chưa được tiếp xúc nhiều đến xã hội, chỉ chơi với đám bạn bè cũng hiền lành và cả nhà cũng không nói nhiều với nó về những điều ngoắt ngoéo của cuộc sống. Mình cũng hơi lo khi nó chuẩn bị tốt nghiệp và đi làm. Mà cũng chả sao, đi làm mấy tháng là nó sẽ trưởng thành ngay thôi. Với tính cách như vậy, nó thi được vào một ngân hàng hoặc văn phòng nào đó là ổn thỏa.  Nhưng nghĩ kỹ lại thì chính ra nó cũng cá tính phết. Bằng chứng là rất hay bật lại ông anh nó. Image Hơn nữa, vừa rồi trong kỳ thi cái gì mà Young Leader của FPT nó cũng đã vượt lên hàng trăm người khác để lọt vào danh sách cuối cùng để đào tạo nên thế hệ lãnh đạo mới của công ty tin học được coi là, và tự nhận là hàng đầu Việt Nam. Chuyện công ăn việc làm thì cứ từ từ, trước tiên phải hoàn thành khóa luận tốt nghiệp trường Đại học trước đã, em nhé!

Cô con gái rượu về nước, 2 cụ nhà mình lại phải sống với nhau, dù trong một biệt thự có bể bơi rộng hơn ở nhà rất nhiều. Mình hiểu các cụ cũng chỉ mong hoàn thành tốt nhiệm vụ Đảng và Nhà nước giao phó, để rồi về Việt Nam thực hiện 2 ước mơ. Một là thỉnh thoảng nấu canh hến, cuốn chả lá lốt và om một hũ trám đen là những món Tuấn thích nhất. Hai là xây một ngôi nhà ở một vùng đồi núi nào đó, sớm hôm cuốc đất trồng cây, chăm hoa, thả cá, thỉnh thoảng Tuấn đánh xe lên đón về chơi Thủ đô. Image Nhưng cũng phải 2 năm nữa các cụ mới về hẳn được, trừ khi tình hình bản địa có những diễn biến phức tạp như chiến tranh chẳng hạn.

Ngẫm nghĩ lại kể ra mình cũng thương các cụ. Khoảng 5 năm gần đây, tính ra thời gian cả nhà sống cùng với nhau có lẽ không được một vài tháng. Mình thì cứ đi suốt suốt, sang Nhật học, rồi lại sang Nhật làm việc,  sang Tây Á, tìm kiếm cơ hội ở Đà Nẵng,  lang thang ở Lào, Thái Lan, rồi gần chục tỉnh miền Trung và Tây Nguyên, chả có mấy khi sống cùng bố mẹ.  Thôi thì cũng tâm niệm rằng cuộc sống đó cho mình gặp gỡ đủ thể loại người, giúp mình hiểu được nhân tình thế thái (phần nào thôi),  cũng như bao nhiêu là trải nghiệm.

2. Sức khỏe

Thật dở là giờ đây mình không còn duy trì được thói quen tập thể thao nữa. Lúc nào cũng lôi một lý do dễ được tặc lưỡi tha thứ là quá bận rộn với công việc. Không! Mình không thể tha thứ cho lý do đó được. Image Nhưng phải sắp xếp thế nào đây? Làm gì có thời gian trống nữa!!! Hay là quay lại lịch như hồi ở Đè Néng sáng 4h30 dậy chạy một vòng 4 km dọc bờ sông Hàn lộng gió? Ở Hà Nội thì sẽ thay bằng 2 vòng quanh hồ Bảy Mẫu chăng?Image Dậy sớm nghe chừng hơi khó nhưng nhất định kể từ tháng 11 sẽ đi tập lại Judo ít nhất 1 tuần 2 buổi chiều. (Comment của Tuấn: Ê thằng kia, sao mày không đi tập ngay từ hôm nay hoặc ngày mai đi? Mày nói tháng 11 thì chắc chắn đến tháng 11 lại lần lữa đến tháng 12. Mà tháng 11 năm nào hả? Image)

Thế đã đành, nhưng điều còn tệ hại hơn nữa là dạo này mình hút thuốc lá hơi bị nhiều. Có lẽ đi tập thể thao thì sẽ giảm hẳn được chăng? Trước mắt thì ngày mai phấn đấu chỉ đốt dưới 5 điếu thôi. Image

3. Công việc và học hành

Có vô số điều phức tạp và nhức đầu. Nhưng nói chung là không có gì đáng phàn nàn.

4. Kinh tế

Hiện tại thì vẫn đang tự tin là hoàn toàn sống và tiêu xài được bằng tiền mình làm ra. Sau này thế nào thì chưa biết.  Image

5. Chuyện tình cảm


Mình vẫn luôn luôn tự tin vào khả năng lập kế hoạch, đánh giá tổng thể, cũng như thực hiện được các kế hoạch đó, cho cả công việc và cá nhân. Một anh sếp cũ đã nhận xét là mình thiên về chiến lược (strategical) hơn là chiến thuật (tactical). Khoe tí là chả thế mà dù mình đã rời công ty cũ 1 năm nhưng những gì trước đây mình đánh giá về thị trường và khách hàng thì sau thì mọi diễn biến gần như chính xác dù ban đầu chỉ có rất ít lãnh đạo đồng ý với các nhận định đó. Kế hoạch cá nhân cũng vậy, tất cả những gì mình đang thực hiện đều đúng như các đường đi nước bước mà chính mình vạch ra. Chỉ có một điều mà mình không bao giờ thể lập plan được: Tình cảm. Làm sao mà mình biết trước được là sẽ gặp và quen biết em trong một hoàn cảnh ngẫu nhiên đến như vậy? Rất có thể em sẽ vào đọc entry này.  Nếu vậy, anh chỉ muốn nói một cách đơn giản là: ... 

À, điều đó thì anh đã nói với em rồi và chỉ em và anh biết mà thôi, em đồng ý không nào?Image

4 comments:

  1. Eo`...Tinh~ tam^ ma` cung gach dau` dong`, 1 la`..., 2 la`..., 3 la`... Hic, dung' la Anh Tuan^' ...

    ReplyDelete
  2. Bạn Tuấn thân mến! Tôi tin chắc là nhà nước Việt Nam có ngay một nhân tài nhà chiến lược kinh tế tầm cỡ quốc tế đây . Nhưng dù làm gì đi nữa mong bạn hãy để tâm đến một gia đình tương lai ấy( bạn thấy đấy chữ gia này gồm 3 con chữ cái đó bền và chắc lắm) sé giúp bạn chắp cánh tài năng hôm nay. chúc bạn đạt được những gì bạn mong ước. Chúc cà gia đình bạn mau được đoàn tụ.

    ReplyDelete
  3. @ Galaxie: Cô vẫn nợ bọn anh một bữa nhậu trước khi lên đường đấy nhá.

    @Hong Hanh: Hihi. Cám ơn bạn đã nói quá. Bạn nói thế mình còn mặt mũi nào bôn tẩu giang hồ nữa. :D

    ReplyDelete
  4. T viet bang cai font chu ji ma G phai copy vao note pad moi doc duoc. Minh thi luon la 1 fan cua T roi nhung ma doc entry nay van thay nguong mo qua.
    Chuc mung nhe' :-)

    ReplyDelete